Đức Bồ-tát hiệu Quán Tự Tại,
Dầy công tu huệ mới mở mang!
Chân như một áng linh quang,
Chiếu soi năm uẩn đều không có gì.
Bát-nhã huệ soi đi khắp chốn,
Dứt mọi đường khổ khốn tai nàn!
Xá-lợi tâm chớ nghi nan,
Sắc kia nào khác cái không đâu mà!
Cái không nọ nào xa cái sắc,
Sắc là không, không sắc như nhau.
Thọ, tưởng, hành, thức khác đâu,
Chân không xét cũng một mầu thế thôi
Này Xá-lợi nghĩ coi có phải?
Những pháp không xét lại thực là:
Chẳng sanh, chẳng dứt đó mà,
Sạch dơ, thêm bớt cũng là chân không
Ấy vậy phải xét thông mọi lẽ,
Như hư không sắc vẻ gì đâu?
Thọ, tưởng, hành, thức sạch làu,
Nhãn, nhĩ, tỷ, thiệt còn đâu nương nhờ
Thân, ý cũng hững hờ như thế,
Lục trần kia cũng kể là không.
Đã không nhãn giới suốt thông
Đến ý thức giới cũng không thấy gì.
Vô vô minh nương chi mà có?
Bổn tánh không soi nó phải tiêu!
Đã không lão tử hiểm nghèo,
Còn đâu già chết, hòng theo quấy rầy?
Khổ, Tập, Diệt, Đạo không thay!
Trí còn không có, đắc này được đâu?
Vô sở đắc là câu tuyệt diệu!
Bồ-tát xưa khéo liệu đường tu.
Chân không bổn tánh như như,
Nhờ huệ Bát-nhã thật hư soi làu!
Không ngăn ngại còn đâu lo sợ!
Mộng tưởng không tâm chẳng đảo điên
Chân như bổn tánh thiên nhiên,
Niết-bàn cõi ấy, chứng nên đạo mầu!
Tam thế Phật ngôi cao chứng quả,
Thảy đều nhờ Bát-nhã tu nên.
Bát-nhã này rất thiêng liêng!
Ấy đại thần chú giúp nên đạo thiền.
Ấy thần chú đại minh sáng chói!
Chú vô thượng vòi vọi cao xa!
Vô đẳng đẳng chú ấy mà,
Gồm đủ thần lực thật là tối linh!
Những khổ não thênh thênh trừ hết,
Lời nói này chân thật chẳng ngoa.
Vậy nên Bát-nhã thuyết qua,
Này câu thần chú niệm ra như vầy:
Yết đế, yết đế, ba la yết đế,
Ba la tăng yết đế, bồ đề tát bà ha. (3 lần)